Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

Tự sự buồn của người tài xế vận tải đường xa

Đã là tài xế không bao giờ ai muốn mayui rủi đến với mình, nhất là tai nạn. Nhỏ thì va quẹt trầy xước thân vỏ xe, hơn thì lật xe thiệt hại tài sản, tính mạng con người, cả bản thân tài xế cũng không thể biết điều gì sẽ xảy ra với mình.
Ai cũng nghĩ mình lái sẽ an toàn hơn người khác nên đôi khi tự tin thái quá; Nhiều lúc sức khoẻ cực tốt, tâm trạng phấn chấn thăng hoa, lái xe sẽ có cảm giác làm chủ toàn bộ mọi góc cạnh của chiếc xe vận tải như hộp diêm, như lòng bàn tay mình, kể cả xe chất lượng cao, xe công ten nơ vốn dài ngoằng như toa tàu hoả cho dù chạy ở bất cứ tốc độ nào.
Thực tế không phải lúc nào cũng có được cái cảm giác hưng phấn ấy (nó chỉ có ở những thời khắc nhất định như bóng đá có thể ví von là điểm rơi phong độ tốt nhất), còn lại là đều ở trạng thái bình thường, rồi tới lúc cố gắng, căng thẳng, mệt mỏi… và cuối cùng là buồn ngủ.
Không khó để nhận biết lúc tài xế mệt mỏi và rơi vào trạng thái gà gật. Người đi xe lâu năm tinh ý chỉ cần thấy nghe tiêng ga phập phù, đi số có tiếng kêu, kẹt hoặc oà ga (ga lớn) mà không đi số, hoặc đã hết biển hạn chế tốc độ 40 km/h mà nhìn tài xế mắt mở trân trối, không chớp, đang nói chuyện thì chuyện này xuyên sang chuyện nọ không có chủ đề, nói vu vơ không định hướng, nghe người khác nói chuyện thì ú ớ không thành tiếng,  lúc nào cũng gật như kiểu đồng ý tất cả… nặng hơn xe sẽ vẽ chữ chi trên đường.
Hên thì tỉnh kịp thời, hoặc được tiếng còi xe khác báo thức, hoặc có người ngồi bên nhắc nhở … Ngủ trong tâm là trạng thái nguy hiểm hay gặp ở những tài xế đường dài, thường những lúc như vậy xe chạy theo cảm tính. Nếu bị đánh thức bất chợt tài xế sẽ có biểu hiện giật thột hoảng hốt điều khiển xe theo phản xạ theo bản năng tự nhiên cũng rất nguy hiểm.
Những tài xế mới vào nghề chạy chung với chủ xe, hoặc cặp với tài xế vận tải bắc nam cũ, người ta không bao giờ dám hoặc thừa nhận mình buồn ngủ dù đã được nhắc nhở, cảnh báo.
Thứ nữa là cố gắng để lấy lòng đồng nghiệp, hoặc ông chủ để họ được ngủ thêm một tý, hoặc có gọi dậy thay thì cũng bớt cằn nhằn. Nhiều bác tài lớn tuổi mắc bệnh chủ quan, ỷ lại, hoặc quan cách cứ nghĩ nó còn trẻ, khoẻ, nó cũng như mình ngày xưa, để nó chạy ráng thêm tý cũng chẳng sao…Không có việc gì xảy ra thì gọi là may mắn và cánh tài xế vẫn hay tự hào vỗ ngực ta đây, tự thoả mãn, tự khen mình. Khi xảy ra sự cố, may mắn còn sống, tài xế có lương tâm thì tự sỉ vả giày vò mình - Và hai chữ may rủi cũng phát sinh từ dạo đó.
Doping chống mệt mỏi và buồn ngủ
Lái xe đường dài thường là hai tài xế một xe vận chuyển hàng hóa bắc nam, đi cùng xe không phải dễ tìm được cho mình những cặp đôi ăn ý. Đi với nhà xe mà chủ cũng là tài xế thì càng khó, cái bài ca chia ly, chia tay có thể phát ra bất cứ lúc nào, và bất cứ thời điểm nào trên chuyến vì không tư túi được gì, không có thu nhập thêm ngoài tiền lương. (nói điều này không có nghĩa là quy chụp tất các tài xế đều như vậy, xong, thực tế cũng không hiếm những xung đột đã xảy xảy ra).
Cặp đôi như ý là hai tài xế dịch vụ chuyển nhà bắc nam phải hợp khẩu khí, chấp nhận cùng chơi, cùng chịu, ăn chơi không sợ tốn kém! Nghĩa là không có chủ xe đi theo thì họ sẽ biến chiếc xe chất lượng cao kia, hay xe tải thành những chiếc xe của nhà mình, có thể bắt, trả khách, sẵn sàng nhồi nhét khách, hoặc chở thêm hàng, chở hàng lậu, chở quá tải để kiếm thêm thu nhập.
Có lương tâm một chút thì báo về cho chủ xe thêm một vài người cho chủ xe đặt trọn niềm tin ở những chuyến sau, còn không thì cứ vậy ăn đồng chia đều. Con người phải đâu sắt thép, nhìn chuyến xe vận tải bắc nam tối nay đi tối mai về, quay đầu liên tục, người bình thường thấy đã muốn xỉu!!! Thử hỏi cánh tài xế xe tải van chuyen hang hoa bac nam thức thâu đêm suốt sáng liên tục như vậy liệu có mệt? Ngoài đối phó với những nguy hiểm thường trực lúc nào cũng chực nhảy vào xe, còn phải lo đối phó với Cảnh Sát Giao Thông, mệt nhất là cái khâu đo tốc độ. Có những tỉnh đo tốc độ ban ngày, có tỉnh đo ban đêm, có những tỉnh bắn cả ngày lẫn đêm.
Căng mắt ra nhìn đường, căng tai ra nghe ngóng, hệ thống thần kinh luôn trong trạng thái cảnh giới cao. Ngoài những tác nhân kích thích chống buồn ngủ hữu hiệu như nước chè đặc. cà phê, nước yến, nước bò húc… thì khách đón xe dọc đường chính là thần dược đem lại niềm vui, nguồn cảm hứng lâu dài, chạy không biết mệt mỏi, không hề biết buồn ngủ là gì…Chính xác! Chở thêm hàng, chở thêm nhiều hành khách đón xe dọc đường chính là liều DOPING mà các tài xế xe khách, xe tải đường dài hoá thân thành những người “mình đồng, da sắt” là vậy!

1 nhận xét: